Nhờ cơ may nên Chu Lâm Lâm đỗ vào trường Bắc Đại. Vì trong tỉnh chỉ có 2 người đậu nên mẹ cô đã tìm cách liên lạc với Phương Dư Khả – thí sinh đậu còn lại để nhờ anh chăm sóc cô. Ban đầu mình thấy khúc đầu này hơi khiên cưỡng, vì Dư Khả và Lâm Lâm không hề quen biết, chẳng phải thanh mai trúc mã gì, bỗng dưng mẹ Lâm Lâm nhờ người khác như vậy, thế nhưng, từ một vài chi tiết nho nhỏ, mình đã lờ mờ đoán được Dư Khả đã gặp Lâm Lâm từ trước rồi. Sau này qua ngoại truyện, mình biết được Dư Khả đã biết Lâm Lâm khi cả 2 cùng ở nhà trẻ. Cả 2 thường bắt tay chọc phá thầy cô và bạn bè.
Truyện này y như một câu chuyện tự sự về tình yêu của một cô sinh viên cà lơ phất phơ. Mình không thích lắm, vì truyện khá nhẹ nhàng, làm mình thấy buồn ngủ. Mình không phản cảm với văn phong của truyện, mình thấy cũng tạm ổn. Về phần nữ chính, mình thấy bình thường: không thích cũng không ghét, cô dám yêu dám theo đuổi, đôi khi dễ thương nhưng đôi khi hơi “dày mặt” quá.
Nam chính mình cũng không quá thích. Thật ra, nhiều khúc mắc của mình đối với anh ta đã được giải quyết ở chương ngoại truyện (lý do anh ta làm vậy…) nhưng vẫn không bù được điểm đã bị trừ.
Cho truyện này 1.5/5 điểm, thích hợp cho mấy bạn thích đọc truyện thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng.
Từ khóađiền văn hài Hiện đại LiTra Phá Đầu thanh xuân vườn trường truyện ngôn tình