Những Ngày Tươi Đẹp là câu chuyện về một tình yêu đẹp giữa chàng thanh niên ôn thi cao học và cô bé ở vùng biển. Đẹp không phải là kết thúc đẹp mà vì họ luôn hướng về nhau với ký ức ngọt ngào, êm đềm. “Tôi đặt bó hoa marguerite trắng mà cô bé hằng ưa thích, trước ngôi mộ bằng cát rồi khum tay che gió châm một điều thuốc. Từ lâu tôi vẫn ước ao thực hiện một cuốn phim. Nhưng lúc này, trong nỗi buồn rầu, dù cho đầu óc đầy những hình ảnh nhập nhoè xáo trộn như hàng ngàn thước phim đã quay xong chỉ đợi chờ ráp nối, vậy mà tôi cứ phân vân không biết bắt đầu thực hiện cuốn phim trong trí tưởng của mình như thế nào”. Đoàn Thạch Biền viết về tình yêu chia lìa, như hầu hết các câu chuyện của anh, nhưng không quá cay đắng và nghiệt ngã, như một cơn mưa thoáng qua, như những gợn sóng lăn tăn.
Người ta chỉ thật sự khóc một lần trong đời, những lần trước người ta tập khóc, còn những lần sau người ta khóc vì thói quen.
Hằng năm, vào đầu tháng tám ở Sài Gòn trời đã đổ những cơn mưa lớp giúp khí hậu cuối mùa nắng bớt oi nồng. Năm nay gần hết tháng tám, trời vẫn nắng gay gắt, không có lấy một trận mưa nhỏ, khiến không khí ngột ngạt khó thở. Không chịu nổi thứ không khí pha trộn với hơi nóng đó, tôi quyết định rời Sàigòn. Tôi muốn tìm đến một chốn yên tĩnh, mát mẻ, xa lánh những cuộc vui và bạn bè một thời gian để giam mình viết xong tập tiểu luận cao học, vì lười biếng tôi đã đệ trình Hội đồng Giám khảo trễ mất một năm.
Những Ngày Tươi Đẹp – Đoàn Thạch Biền
Sau bữa ăn tối gia đình tôi thường chẳng mấy khi ngồi quây quần với nhau để bàn định một chuyện gì. Có lẽ vì thiếu những món ăn nóng hổi, bốc hơi trước mắt, nên ai nấy đều tránh nói chuyện sợ hao tốn sức khỏe. Cho nên vừa uống nước trà xong, mỗi người đều đi mỗi nơi khác nhau.
Ba tôi vội vào phòng khách mở tivi để nghe tin tức quốc nội và quốc ngoại trong ngày. Mẹ tôi xuống bếp giúp người làm thu dọn bếp núc. Cô em gái tôi lên lầu ôm chiếc máy cassette vào lòng, đem ra sân thượng ngồi ngả lưng trên chiếc ghế bố nghe nhạc.
Bản nhạc luôn luôn được cô em tôi mở nghe đầu tiên là bản Somewhere My Love. Nó ghiền bản đó đến nỗi đã thâu secour vào ba băng khác nhau để có thể nghe hoài mà không sợ hư băng. Tôi cũng khoái bản nhạc đó lắm, khi mới nghe lần đầu trong phim Doctor Zhivago, nhưng từ khi bị cô em bắt nghe mỗi tối một lần, tôi đâm thù bản nhạc đó kinh khủng.
Tác giả: Đoàn Thạch Biền – Sản xuất: THDT