RadioVn.Com – Buổi Hẹn Cuối Cùng
“Hãng xe hơi đã đóng cửa, bảng hiệu bằng đèn néon đã tắt. Bên trong ngôi nhà cũng tối thui. Tôi rút khẩu 38 ra khỏi túi rồi liếc mắt nhìn về phía sau. Từ chỗ đứng, tôi thấy đầu điếu thuốc cháy đỏ của người lái taxi. Yên tâm, tôi dùng tay trái ấn nút chuông.
Một cánh cửa mở ở cuối cửa hàng và bóng dáng Davy bước lại gần tôi.
Gã mở cửa và đứng ngay ở ngưỡng cửa. Tôi cúi đầu để cái mũ sụp xuống. Davy hỏi với giọng ngập ngừng:
– Có phải ông đã…
Tôi bước nhanh lên hai bước, ấn nòng súng vào mạng mỡ gà.
– Anh bạn, hãy yên lặng và nhớ đừng giở trò ma lanh. Cái này không phải là chuỗi đồng nicken đâu mà là khẩu súng xinh xắn đấy. Và nếu tôi ngoéo cò thì ngay lập tức anh bạn có một lỗ rốn thứ hai đấy.
——————-
——————-
Khiếp vía, người gã đờ ra.
Tôi lấy chân đá văng cánh cửa cho nó khép lại, ổ khoá tự động đóng vào. Tôi nói tiếp:
– Từ từ đằng sau quay và đứng để tôi mất hút đôi giò của anh. Thế! Đúng như thế rồi! Bây giờ anh đi trước dẫn tôi tới văn phòng và tôi đề nghị có một cuộc thảo luận nho nhỏ với anh. Trước nhất là đừng có quên sự khôn ngoan tối thiểu. Nếu tôi thấy anh có một cử chỉ đáng ngờ nào là tôi bắn liền. Anh tin hay không thì mặc anh, nhưng thế nào cảnh sát cũng khen ngợi tôi là ân nhân của nhân loại đấy.
Hệt như một con rối, gã líu ríu bước đi. Đi đến giữa nơi bán hàng, gã dừng chân và hơi quay đầu lại nói:
– Nếu ông tưởng rằng…
– Câm mồm đi và tiếp tục bước.
Chúng tôi đi gần tới ngưỡng cửa văn phòng thì tôi đoán gã đang có một âm mưu gì đó. Đúng như thế không sai. Gã tỏ ra hơi ngần ngừ rồi bất thình lình quay gót chân lại làm một cú lông nhông định túm lấy đôi chân tôi. Tôi nhảy vọt sang một bên và dùng mép bàn tay trái chặt một cú vào màng tang gã. Cú đánh không gây nguy hiểm cho sức khoẻ của gã, nhưng đủ làm cho gã cực kỳ đau đớn. Davy ngã chổng bốn vó lên trời, vừa khóc vừa lèm bèm chửi.
Tôi nói với giọng thương hại:
– Tôi đã báo trước cho anh rồi. Đừng có dại dột mà làm như vậy nữa nếu không tôi sẽ nổi súng lên đấy.
Loạng choạng đứng không vững, gã lảo đảo bước vào văn phòng. Tôi bám sát ngay phía sau, gơ tay khép cửa và nhét chìa khoá vào túi. Căn phòng không thay đổi mấy kể từ lần tôi đến thăm ngoại trừ trên tấm thảm có một vết màu sẫm, chỗ tôi nôn mửa. Davy thấy tôi liếc nhìn vết bẩn đó và trong ánh mắt gã hiện lên vẻ khiếp sợ. Tôi ra lệnh:
– Giơ tay lên cao và không được động đậy…”.
Từ khóabuổi hẹn cuối cùng James H.Chase James Hadley Chase Ngọc Vân tiểu thuyết trinh thám
Xem thêm đề xuất
Mật Mã Tây Tạng – Quyển 3
RadioVn.Com – Giáo sư Phương Tân hét lên mấy tiếng vào miệng hố, không nghe thấy …