RadioVn.Com – Cuộc đời này nói dài chẳng dài nhưng cũng đâu có ngắn. Dù em có mạnh mẽ đến đâu thì cũng sẽ có những lúc tim mềm. Một mình em liệu có đủ sức bước hết con đường đời này mà không có ai bên cạnh?
Cuộc đời này nói dài chẳng dài nhưng cũng đâu có ngắn. Dù em có mạnh mẽ đến đâu thì cũng sẽ có những lúc tim mềm. Một mình em liệu có đủ sức bước hết con đường đời này mà không có ai bên cạnh?
Chẳng phải tất cả những kẻ “ngại yêu” như em đều có cùng một lí do. Người thì từng yêu, từng bị người ta làm tổn thương sâu nặng. Cũng có khi là chính mình làm tổn thương mình. Lại có người vì trót yêu một ai quá lâu rồi, dù được đáp lại hay chỉ là đơn phương nhưng vì thế mà cảm thấy chẳng còn đủ yêu thương để bắt đầu lại một lần nữa… Những cô gái ấy như mây mùa hạ, cứ lãng đãng trôi khắp bầu trời, rồi tan đi theo mưa chứ chẳng có điểm dừng chân.
Đôi ba chàng trai đi qua cuộc đời em, em chẳng giữ. Tay em không níu có phải chăng em đang sợ hãi? Sợ rằng bản thân sẽ tổn thương lần nữa hay sợ sẽ làm người ta bị thương bởi những vết cắt chưa lành trong lòng em? Vì thế nên em “ngại yêu”, ngại trao đi thứ tình cảm đã từ lâu em đánh mất?
Niềm tin của em vào tình yêu vẫn còn đó, chỉ là nó chẳng còn mãnh liệt như mối tình đầu. Em tin rằng rồi em sẽ tìm thấy người đàn ông của em thôi, nhưng em vẫn chưa sẵn sàng để đi tìm con người ấy. Vậy nên em cứ cô đơn trong thế giới của riêng mình.
Em à, hãy mở cánh cửa trái tim mình mà đón nhận thêm một ai nhé! Nếu mình em không thể tự chữa lành những vết thương thì hãy để cho một người khác có cơ hội được làm nó thay em, hay ít nhất cũng có thể cùng em xoa dịu những đau thương đó. Đừng sợ hãi nữa được không? Cũng đừng gồng mình lên che giấu nỗi buồn trong em nữa. Muốn khóc thì cứ khóc, đâu cần phải cười. Từng chút một, yêu thương sẽ đầy, em sẽ lại yêu…
Nguồn: VnnPlus