Bài nổi bật

Blog Radio 420: Khi bạn có niềm tin

Blog Radio 420 – Trong cuộc sống có những thời điểm mỗi người chúng ta mang trong mình cảm giác mất đi niềm tin. Mất niềm tin vào một mối quan hệ, mất niềm tin vào bản thân, mất niềm tin vào cuộc sống. Nhưng vào thời điểm ta cảm thấy chông chênh nhất ta vẫn luôn tìm kiếm một sự vỗ về, một bàn tay nắm chặt tiếp thêm sức mạnh, đó chính là lúc ta đang tìm lại niềm tin để tiếp tục cuộc hành trình. Vẫn cứ đặt niềm tin vào cuộc sống bạn nhé! Bởi đôi khi ta đặt niềm tin lạc đường, nhưng trên đời này con đường nào cũng sẽ có ngã rẽ. Nếu niềm tin lạc đường, hãy tìm cho mình ngã rẽ chân thành bình yên nhất! Blog Radio tuần 420 dành tặng bạn những câu chuyện về niềm tin để bạn có thể gieo trồng trên mảnh đất của sự lạc quan và hy vọng! 

Bài học về niềm tin!

Trên núi có một tiều phu chuyên sống bằng nghề kiếm củi. Sau nhiều nỗ lực, cuối cùng anh đã dựng được một ngôi nhà che mưa che nắng cho mình.

Một ngày nọ, sau khi đã đốn được một đống củi to, anh vội gánh vào thành giao cho khách. Không ngờ khi trở về thì ngôi nhà của anh lại đang cháy dữ dội.

Hàng xóm vội vàng kéo đến giúp anh dập lửa, nhưng vì chiều gió rất to, nên mọi người đành bất lực nhìn ngọn lửa nuốt chửng ngôi nhà.

Khi lửa đã tắt, người tiều phu cầm một chiếc gậy lao vào trong đống tro ra sức lục lọi tìm kiếm. Mọi người đều rất ngạc nhiên vây kín lại, vì tưởng anh đang tìm bảo vật gì. Một lúc sau, mọi người thấy anh tiều phu reo lên sung sướng:

– Tìm thấy rồi, tôi tìm thấy rồi!

Mọi người tò mò lại gần xem trong tay anh là báu vật gì, không ngờ đó chỉ là cây rìu không đáng tiền. Rồi anh tra cán vào cái rìu, tự tin nói:

– Chỉ cần có cái rìu này thì tôi sẽ dựng lại một căn nhà còn chắc chắn hơn nữa! (- Truyện ngụ ngôn về niềm tin-) 
“Tất cả chúng ta đều có cuộc đời riêng để theo đuổi, giấc mơ riêng để dệt nên, và tất cả chúng ta đều có sức mạnh để biến mơ ước trở thành hiện thực, miễn là chúng ta giữ vững niềm tin” -Louisa May Alcott-

Ngã rẽ của niềm tin

Hãy cứ đặt niềm tin vào cuộc sống em nhé! Bởi đôi khi ta đặt niềm tin lạc đường, nhưng trên đời này con đường nào cũng sẽ có ngã rẽ, hãy tìm cho mình ngã rẽ chân thành bình yên nhất.

 
***

Sài Gòn là những chiều một mình lang thang vô định qua những con phố. Thấy lạc mình giữa dòng người ngược xuôi qua lại không tên. Là những khi ta thả trôi những cảm xúc của cuộc sống bồng bềnh khó tả!

Nhìn bóng mình đổ dài theo từng bước chân trong một chiều chưa kịp tắt nắng. Những lời em nói cứ quẩn quanh trong đầu chẳng thể nào dứt… thấy lòng buồn vô hạn.

Trong điện thoại những lời nói của em bị những tiếng nấc nghẹn ngào cắt ngang. Em khóc… Sợ hãi và vô vọng. Một người bạn em luôn dành tất cả sự tin tưởng, chân thành. Người mà em yêu quý như người thân trong gia đình mình lại có thể khiến em lạc niềm tin như vậy. Tôi biết em đang buồn và điều này có thể sẽ rất tồi tệ. Nhất là với một cô gái vô tư, trong sáng, luôn sống hết mình vì mọi người như em. Em nói mình không còn đủ niềm tin để tin được cái gọi là tình cảm chân thành. Bởi lẽ em đang buồn lắm.

Em hỏi tôi: “Cuộc sống này là gì hả chị? Còn điều gì tốt đẹp hơn tình nghĩa trên trời này?” Một câu hỏi mà tôi chẳng thể cho em câu trả lời chính đáng. Biết khuyên em điều gì đây khi mà chính tôi cũng chẳng thể nào tìm được câu trả lời cho chính mình. Chỉ nói với em rằng, cuộc sống này vốn dĩ nặng lắm! Rồi sẽ có lúc em cảm nhận được theo cách của riêng mình.

Lặng im theo từng tiếng nấc nghẹn ngào của em, vô hình làm tim tôi đau nhói, tiếc rằng khoảng cách địa lý giữa tôi và em quá xa để có thể chạy ngay đến cho em dựa vào lúc này.

“Cuộc sống này là gì? Mối quan hệ giữa người với người là gì?” Cũng đã biết bao lần tôi tự đặt ra câu hỏi đó. Nếu chẳng để cho cái vị kỉ xem vào đây thì câu hỏi này dễ trả lời rồi. Thế nhưng sự chân thành không phải luôn luôn tồn tại. Bởi thế để có một mối quan hệ lâu dài và bền vững, ai cũng phải bỏ qua cái bản ngã của riêng mình. Nếu ai may mắn có được một mối quan hệ như thế thì khi đó tôi sẽ chẳng ngại ngần mà nói rằng “Tôi thật sự ganh tị với bạn”.
 
Cuộc sống này có quá nhiều xô bồ, ai cũng có cuộc đời riêng của mình, cùng những lợi ích của mình để tồn tại trong cuộc sống đầy rẫy khó khăn và cạm bẫy này. Để rồi ai cũng sợ mình bị lợi dụng, thì tình cảm chân thành dành cho nhau giống như sự xa xỉ. Nhưng rồi vẫn tin rằng cuộc đời này hẳn còn rất nhiều điều xa xỉ hơn thế nữa.

Càng nghĩ lại chỉ càng thấy lòng mình chao đảo. Bởi chẳng chính bản thân mình cũng như vậy. Tôi có thể hiểu những tổn thương mà em đang chịu lúc này. Đôi khi lại tự cười một mình khi nghĩ rằng, mỗi người đúng là một diễn viên xuất sắc. Một vai diễn nhiều mặt hay nhiều cung bậc cảm xúc tài tình biến tấu khôn lường.

Sài Gòn có những ngày trôi qua trong lòng mình với niềm tin vụn vỡ mà nếu cóp nhặt lại thấy những vết cứa đáng buồn. Và cuộc sống cùng thời gian chính là những viên thuộc thần kì làm lành những vết cắt ấy.

Thế nên em ơi và tôi ơi! Vẫn cứ đặt niềm tin vào cuộc sống em nhé! Bởi đôi khi ta đặt niềm tin lạc đường, nhưng trên đời này con đường nào cũng sẽ có ngã rẽ. Nếu niềm tin lạc đường, hãy tìm cho mình ngã rẽ chân thành bình yên nhất.

© Lá thư của thính giả Đinh Thị Thu Hà

Nguồn: Blogradio.vn

Xem thêm đề xuất

Cafe âm nhạc 12h – Mùa hè

RadioVn.Com – “Đẹp như ánh bình minh bừng lên giữa đêm tối …Đẹp như cánh đồng …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *