Nghe đọc truyện đêm khuya VOH – Không khí có phần oi ả, nên người ta mang tất cả những gì có thể mang ra cửa để làm, để được chuyện trò hàng xóm.
Con nhỏ lom khom hỏi chú Sáu đang lật giở tờ báo đã nhàu, hẳn là chú mua báo nguội. Dân lao động, thứ gì cũng cần tiết kiệm, báo sáng báo chiều cũng chừng đó chữ, chừng đó hình, nhưng báo sáng bốn ngàn thì báo chiều còn một, có khi còn được tặng không.
Dì Tư đầu hẻm biết cả xóm có mình chú Sáu đọc báo nên thường dành lại một tờ đến chiều, có bữa chú Sáu quên lấy, dì sai con cầm đến nhà, không lấy tiền.
– Thím đang làm gì, chú Sáu?
– Bả nấu cơm trong nhà. Khi nãy đi làm về gặp đám tát đìa, bả mua được mớ cá vụn, tối nay có món cá vụn kho tiêu, bây lát qua làm miếng!
Chú xởi lởi mời, con nhỏ chắp tay sau mông, cười cười dạ xí tối con qua, mà làm một bụng chớ làm miếng chi, mắc công xỉa răng. Chú Sáu cười khà khà, con nhỏ xí xọn, bây không bắt bẻ bây ngứa miệng ha? Con nhỏ miệng cười chân bước, dạt tới nhà anh Bảy.
Anh Bảy đang sửa cái quai thùng, bàn tay cầm kìm của anh gồng lên, gân chạy cuồn cuộn.
– Chị đang làm chi, anh?
– Nó đang tắm con.
Con nhỏ hiêng hiếng mắt nhòm vào trong nhà, nghe tiếng con nít ré rần rần, rồi tiếng tạt nước, tiếng chị Bảy nạt con, mơ hồ có cả mùi canh chua thoảng ra, hẳn thím Sáu mua cá chia cho cả xóm.
Con nhỏ bĩu môi: Vợ mà kiu “nó”!
Anh Bảy khà khà: Vợ chồng rồi, kiu em iếc chi, ngượng mậy!
– Hồi yêu kiu nhau chi?
Không cần nghe trả lời, con nhỏ ngoe nguẩy bỏ đi, nó sà tới chỗ chú Ba đang nướng khô:
– Cơm ha chú?
– Cơm chi, nhậu chút đỡ buồn. Cơm từ gạo, rượu cũng từ gạo, phải không nhỏ?
– Thím cho chú gầy độ ha? Mà mần chi buồn?
– Chớ sao, bả đang làm mồi ở trỏng. Buồn là thứ rất ất ơ và vô duyên, nó tới lúc nào nhức lúc đó hà, phải giải tỏa liền như khi mắc đi toa lét vậy đó. Ê nhỏ, nhớ nha, mơi mốt lấy chồng, nhớ học bà xã tao cách chiều chồng. Ngó tao bèo bèo vậy chớ gái bu đen bu đỏ, tao có vui chơi nhưng rồi cũng về với bả.
Con nhỏ bĩu môi nghĩ bụng mơi mốt thằng chồng con mà léng phéng, con đạp nó ra khỏi nhà cho sạch không khí, chớ ở đó mà chiều chuộng. Con cũng cắt cơn buồn của thằng chồng con luôn, chồng con chi cứ buồn là gầy nhậu, rồi say xỉn, dọn mệt chết bà, chưa kể khi cho chó ăn chè, kinh khủng khiếp.
Hai cha con anh Tư đang ở trần ghẹo nhau, tối lặn mặt trời rồi mà thằng nhỏ còn dơ hầy, người nhẫy mồ hôi.
– Chị đâu anh?
– Bả đi công tác.
– Đi đâu vậy anh, đi mấy ngày?
– Ai biết bả đi mấy ngày, má nói đi đâu Tí?
Thằng nhỏ gãi gãi đầu: Má nói đi miền Tây, ba ngày về. Má hứa mua bánh pía cho con.
– Vợ đi công tác mà chồng không nhớ đi đâu. Choáng thiệt.
Anh Tư cười hề hề: Bả đi miết mà, tuần nào cũng đi, nhớ chi cho mệt.
– Rủi chị đi luôn thì sao?
– Mày nghĩ sao nhỏ, anh Tư mày đẹp trai, tài hoa, thằng con thông minh lanh lợi, bả kiếm đâu ra người thứ hai?
Con nhỏ làm bộ ói, anh Tư cười ha hả: Mày cứ kiếm thằng chồng ngon lành như anh Tư mày coi, tới hồi đó mày lo giữ chứ không phải lo mất.
Con nhỏ lại sàng đến chỗ chị Ngoan. Chị đang loay hoay với những viên gạch ống để kê cái thùng nhựa, mấy món tóc rơi trên má chị xuề xòa cùng giọt mồ hôi vừa lăn, đằng sau là thằng con chưa đầy tuổi đang gặm đồ chơi. Con nhỏ ịn mỏ
vô má thằng nhóc, nhận được mớ nước dãi, nó nhăn mặt
quệt quệt:
– Anh đâu chị?
– Ảnh đang ngủ, đi chớ về chỉ ngủ, đến bữa kêu dậy ăn rồi ngủ tiếp, y heo.
– Chà, gan dữ, kiu chồng là heo luôn, mà cái mặt hơn hớn hạnh phúc chớ phải than vãn đâu, cái này là giả bộ than để khoe nè.
Chị Ngoan nạt con nít quỷ. Con nhỏ le lưỡi cười, hai ông
bà này bị cả xóm kêu “đóng phinh tình cảm”, vợ chồng kêu nhau anh ơi em hỡi ngọt nổi da gà. Anh chồng hềnh hệch vậy chớ chiều vợ, lắm khi khuya
mù trời cũng làm siêng đi mua phở cho vợ.
Con nhỏ sà xuống cái rổ rau cải thím Năm đang nhặt. Thím Năm có tay muối dưa ngon nhất hẻm, thím hất mặt vào trong:
– Ổng coi tivi. Cả hai cha con. Biểu đi tắm mấy lần chưa đi, cơm nước xong rồi mà chưa được ăn nữa, cha con ngày nào cũng rần rật.
Chị Xoan không buồn ngẩng đầu khỏi mũi đan:
– Đã về đâu, ngày nào cũng nhậu rồi than.
Lượn tới lượn lui, con nhỏ đã về tới cửa nhà mình, ba chưa về, hẳn ông đang nhậu ở nơi nào đó. Má đang lui cui dưới bếp, thấy nó la:
– Đi đâu vậy bé? Sao không ở nhà?
– Ở nhà chi má, con nấu cơm xong hết rồi mà.
– Thì kiếm chi đó làm, chơi dài hư người.
Con nhỏ dẹo hông dựa vai vào cửa, nhìn ra con hẻm nhỏ sôi động với những ông chồng nhàn tản và những bà vợ bận rộn. Gia đình là bầu trời của phụ nữ, nơi đó ông chồng là mặt trời, con cái là trăng và sao, còn bản thân họ phất phơ như cơn gió.
Phụ nữ luôn dung túng cho người đàn ông của mình, nhưng với bản thân lại không để cho mình được thảnh thơi. Như má nó, luôn nghĩ rảnh sẽ làm cho người ta nghĩ bậy bạ rồi làm bậy bạ, hư người.
Con nhỏ cầm cái chổi phơ phất cho má khỏi càm ràm, không biết mình con hẻm này chộn rộn vậy, hay tất cả những con hẻm trên đất nước này đều giống nhau? Và chiều chiều, có bao nhiêu con nhỏ dẹo dẹo tới lui hỏi này hỏi nọ, nghe người ta than vợ than chồng bằng đủ cung bậc yêu thương?
Tác giả: Nguyễn Thị Thanh Bình
Từ khóađọc truyện đêm khuya voh Nguyễn Thị Thanh Bình truyện đêm khuya
Xem thêm đề xuất
Cafe âm nhạc 12h – Mùa hè
RadioVn.Com – “Đẹp như ánh bình minh bừng lên giữa đêm tối …Đẹp như cánh đồng …