Tôi tên Gia Minh (1991) quê ở Mỏ Cày Bắc ( Bến Tre) sinh ra trong 1 gia đình nghèo , Bố đi làm thợ hồ & Mẹ ở nhà nội trợ làm vườn với chăn nuôi heo . Tôi có 1 đứa e gái út tên Yến Phượng (1997) , nhưng rất khắc khẩu k bao giờ 2 anh em tôi có thể trò chuyện với nhau vì nó rất cộc tính với ít nói giống Bố nên trong nhà Bố rất thương nó . Tuy gia đình k mấy khá giả gì , Bố Mẹ sẵn sàng mua mọi thứ cho nó để k thua sút chúng bạn ( vòng ximen, điện thoại…) , công việc nhà thì k bao giờ đụng vào trong nhà đều do tôi làm
hết rửa chén , quét nhà , giăt giũ quần áo cho cả nhà , nếu tôi kêu nó làm thì nó sẽ hét toáng lên ” Bố Mẹ ơi ! Anh 2 chửi và đòi đánh chết tía con ” dứt lời Mẹ tôi sẽ chạy lên chửi thậm chí lấy chổi chà đập vào chân tôi …. Đm nhà có 2 anh em tối ngày cãi nhau , cho chúng cười Mày k làm thôi để tao làm , chuyện nhà có nhiêu làm k làm
thôi kêu nó làm chi , để cho nó học bài …. hôm nào có Bố ở nhà thì tôi bị nặng hơn sẽ bị bố đánh và cấm k cho ăn cơm . Tôi nói thật bị rượt đánh mà bụng đói meo , tôi lẻn ra sau nhà lén múc cháo heo trên bếp nóng hổi ăn ngon vô cùng . Khi đói bụng thì cháo heo ăn với mấy con khô cá tra tôi nướng lên ăn cùng lót dạ , vì vậy tuổi thơ tôi k sung sướng gì tôi luôn khát khao được giàu có nhìn chúng bạn đi học ăn mặc đẹp mà tôi thầm ghen tỵ vô cùng .
Năm 2009 , tôi đậu đại học Cần Thơ và khăn gói lên thuê nhà trọ học ở đường Mậu Thân . Tâm trạng 1 chàng trai quê Bến Tre lần đầu xa nhà , rất lo lắng vô cùng khác với những người bạn đậu đại học lên nhập học sẽ có Bố Mẹ đi cùng dắt lên làm thủ tục nhập học , tìm nhà trọ mua đồ đạc …. tôi nhớ mãi chiều 15/8/2009 khi ấy tôi đang tắm heo & đang lấy rau muống bằm cho bầy vịt xiêm ăn ( để lớn tết ăn) , bỗng có ông đưa thư kêu tên Trần Gia Minh ra nhận giấy báo đại học …
tôi mở ra thấy mình trúng tuyển Đhct – Sư Phạm Ngữ Văn khi ấy tôi nhảy tưng tưng la um xùm luôn khiến ông đưa thư trố mắt nhìn tôi rồi phì cười . Tôi hí hửng đợi Bố Mẹ về khoe giấy báo trúng tuyển , trái với tâm trạng hào hứng tôi Bố nói học tốn tiền 4 năm rồi thất nghiệp chứ được gì …. Mẹ nín thin k nó gì . Tôi khóc rất nhiều , lúc đó tôi nghĩ trong lòng mình nếu k cho đi học tôi sẽ bảo lưu kết quả rồi đi làm công nhân để kiếm tiền đi học Đại học , 4 ngày sau Mẹ hốt hụi và đưa tôi 3 triệu và kêu thu xếp quần áo để lên Cần Thơ làm thủ tục nhập học .
Tối đêm ấy Mẹ làm 1 con gà nấu cháo đãi tôi ăn , lần đầu tiên tôi cảm nhận sự ấm áp của lòng Mẹ thương tôi thế nào . Bố thì k nói gì có lẽ nói ra đau lòng , Bố chửi tôi ” Mẹ con tụi bây chống mắt coi , ăn học 4 năm ra cầm tấm bằng thất nghiệp ” rồi về nhà báo Bố báo Mẹ ăn bám chứ lợi ích gì . Nói thật tôi đang cầm chén cháo ăn mà thấy nghẹn trong cổ họng , nước mắt tôi đang chảy thôi phải cố gắng hết sức mình để chứng minh lời nói Bố phán hôm nay là sai lầm . Tôi soạn quần áo bỏ trong giỏ , nói soạn cho sang chứ quần áo có gì 3 áo somi 2 quần tây xanh đi học (12) với 4 cái quần đùi rồi cái khăn to để lau mặt lau mình luôn … hồ sơ học ba với giấy trúng tuyển cùng 3 tấm ảnh 4.6 , tối hôm đó tôi trằn trọc ngủ k được chỉ mong trời mau sáng . Tôi dắt chiếc xe đạp lên đầu lộ để đón xe đò để lên Cần Thơ và hành trình tôi cũng như ước mơ đổi đòi từ đó . Kiếm nhiều tiền và tôi sẽ sống khác bây giờ .
Tôi lên trọ học & đi làm thêm đủ thứ nghề để kiếm sống trang trải cuộc sống của mình . Không cần sự trợ giúp của Bố Mẹ ở quê , sau giờ học tôi làm quán nhậu Dê 4 mùa – Võ văn Kiệt , Lữ Gia – Nguyễn Văn Linh …. nói thật lòng chứ nhiều người ác thật ăn uống k tiếc tiền chứ tiền boa 2-30k cho nhân viên bọn em k bao giờ cho 1 cắc . Có hôm chạy muốn sút quần mà khách k boa đồng nào hết … hết giờ đạp xe về phòng trọ mà cảm thấy đuối nặng nề vô cùng luôn .
Năm 2010 , tôi để giành tiền mua được 1 chiếc điện thoại Nokia 6300 cũ và tải phần mềm Ola chat để trò chuyện mọi người trên mạng . Tôi tình cờ quen được 1 Chú tên Quốc Tuấn (1966) đang làm bác sỹ nha khoa ở Quận 5 , qua trò chuyện cũng như điện thoại thường xuyên Chú hiểu về cuộc đời cũng như cuộc sống hiện tại của tôi … Chú nói yêu tôi và muốn lo lắng yêu thưong cũng như mọi thứ để tôi học tập , tuy khi ấy Chú có vợ đang là chủ tiệm vàng ở An Đông cùng 2 đứa con gái ( 2002,2005) . Tôi khi ấy rất bất ngờ , vì nói thật mình nghe đến Gay này nọ tôi rất sợ nói chi Ông lão 44 tuổi đoi yêu lo lắng cho mình , tôi suy nghĩ cùng nỗi sợ hãi trong lòng nhưng nghĩ lại ” Con trai thì có lỗ lã gì đâu mà sợ ” thế là tôi chàng trai 19 tuổi quê mùa đã có 1 bước chuyển mình sang trang mới .
Tôi chấp nhận với lời đề nghị của Chú Tuấn , tôi vẫn nhớ mãi 22/9/2010 tôi đạp xe đạp cà tàng đón chú ở bến xe Cần Thơ ,hôm ấy trưa tôi đi học về mặc áo somi sọc với quần tây bỏ trong quần rồi nằm trong phòng trọ đợi điện thoại của Chú để ra đón . Lần đầu tôi gặp Chú , nụ cười rất tươi dáng người đủng đỉnh nhìn rất hiền lành . Tôi chở chú về phòng trọ mình , Chú bất ngờ vì phòng tôi k có gì k có quạt máy , bàn ủi… nhìn rất tềnh toàng . Chú để giỏ xách xuống bấm điện thoại kêu taxi lại đón để dắt tôi đi ăn , lúc ăn Chú cứ nhìn tôi rồi cười tủm tỉm ” tôi mới hỏi bộ mặt em có dính gì hả ? sao a cứ nhìn em vậy ” Chú cười nói em nhìn đẹp trai và mộc mạc lắm , a nghĩ e chỉ dễ thương thôi … tôi mặt đỏ bừng bừng .
Chú ở lại với tôi 2 hôm , dắt đi chợ nổi Cái Răng , Bến Ninh Kiều …. nói thật nếu k có Chú dắt đi tôi cũng k dám
đi ăn uống chỗ xa xỉ ấy . Trái cây 3-50k 1 cân mà dám mua ăn.. tôi càu nhàu mắc gần chết mà đi mua ở ngoài có 1-20k ăn đã luôn ” Chú cười vỗ vai tôi , anh mua cho e ăn cho biết mà e cứ cằn nhằn vậy hoài , thôi a nghe e mua gì a hỏi e chịu chưa” . Nói thật suốt 2 hôm ấy , tôi được ăn uống những chỗ sang trọng mà có nằm mơ tôi cũng k thể tưởng tượng được , nhưng có lẽ điều tôi cảm thấy cảm động nhất là dắt tôi đi siêu thị Coop mart mua rất nhiều đồ gia dụng cho tôi , mắc cỡ lăm cơ ” Chú lựa quần lót cho tôi , nói con trai lớn phải mặc k mặc bị bệnh gì gì đó tôi quên mất tiêu rồi ” Nói thật nhỏ lớn trai ở quê có mặc quần lót bao giờ đâu , mà giờ mặc chèn đúng là xấu hổ muốn độn thổ luôn .
Chú mua cây quạt , bàn ủi với bếp
ga mini để tôi nấu ăn tại tôi lâu nay ăn cơm tiệm k hà . Đi học đi làm chỉ về chui vào phòng trọ tăm giặt mà thôi … Chú gặp bà Chủ nhà trọ và trả 6 tháng thuê nhà 4,8tr . Nói chung tôi vô cùng cảm động về tình cảm của Chú Tuấn …. và nghĩ trong lòng mình sẽ yêu thật lòng cùng anh k bao giờ thay đổi .
Gia Minh & Chú Tuấn ra sao ??? Và hồn ma 29 tuổi là ai mà báo oán
Từ khóabáo oán Đình Soạn hồn ma Kavin Le truyện ma audio